"Hạ về em có biết không
Nàng ve thay áo phượng lồng lộng hoa
Nắng khoe sắc nỏ mặn mà
Mây còn bịn rịn xa xa cuối trời "
Hạ về - Nam Bùi
Mùa hè Hà Nội đến không hẹn trước, chỉ cần một sáng thức dậy, nắng đã vàng rực trên những mái nhà, cây cối bỗng xanh đến ngợp mắt, và tiếng ve râm ran gọi về một thời tuổi thơ đã xa.
Hà Nội vào hạ mang theo cái nắng đặc trưng của miền Bắc – gay gắt, chói chang và đầy sức sống. Nắng đổ lửa trên từng con phố, mặt đường như bốc hơi, những hàng cây xà cừ ven đường thỉnh thoảng xào xạc, như đang khẽ thở trong cái nóng oi ả. Nhưng giữa cái nắng gắt ấy, Hà Nội vẫn đẹp một cách rực rỡ và chân thật.
Mùa hè là mùa của hoa phượng đỏ rực trên những mái trường, mùa của hoa bằng lăng tím biếc trải dọc những con phố như Hoàng Diệu, Kim Mã. Là mùa của tiếng ve ngân dài giữa trưa vắng, khiến người ta bỗng chững lại, bồi hồi nghĩ về tuổi học trò, về những ngày chia tay và những cánh thư tay viết vội.
Những ngày hè Hà Nội, người ta thường tìm đến một ly chè mát lạnh, một que kem Tràng Tiền tan chảy trong nắng, hay đơn giản là ngồi ở quán trà đá ven hồ, dưới bóng râm mát rượi, ngắm dòng người hối hả. Cái nóng khiến con người chậm lại, dễ gần nhau hơn, và cũng dễ sống thật với cảm xúc hơn.
Buổi tối mùa hè là lúc Hà Nội khoác lên mình vẻ dịu dàng và lãng mạn. Gió từ Hồ Tây, Hồ Gươm thổi về, mang theo chút mát lành hiếm hoi. Người già đi bộ, trẻ con nô đùa, những đôi tình nhân nắm tay nhau đi qua cầu Long Biên cũ kỹ – tất cả tạo nên một Hà Nội vừa cổ kính vừa tươi trẻ giữa mùa hè rực nắng.
Mùa hè Hà Nội không chỉ là một mùa của thời tiết, mà còn là mùa của cảm xúc – của những điều đã qua và những điều đang đến. Ẩn sau cái nắng gắt là sự sống mãnh liệt, là những giấc mơ của tuổi trẻ, là lời chia tay đầy lưu luyến và cả những bắt đầu không hẹn trước.
Dẫu nắng có gắt, dẫu hè có nóng nực và đôi khi mệt mỏi, nhưng với nhiều người, mùa hè Hà Nội vẫn luôn là một phần ký ức rất đẹp, rất riêng – nơi lưu giữ tuổi trẻ, những khát vọng, và cả những tháng ngày không thể nào quên.