"Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về"
Sang thu - Hữu Thỉnh
Nếu Hà Nội là một bản tình ca, thì mùa thu chính là chương nhạc dịu dàng và da diết nhất. Không ồn ào như hè, không lạnh buốt như đông, mùa thu Hà Nội đến nhẹ như một làn gió, thoảng qua nhưng để lại trong lòng người biết bao rung động khó quên.
Tiết trời thu mát mẻ, nắng vàng như rót mật, bầu trời cao trong xanh không gợn mây. Những con đường rợp bóng cây sấu, cây xà cừ bắt đầu rụng lá vàng, lác đác rơi theo gió, tạo nên những thảm lá nhẹ nhàng, thơ mộng. Đó là lúc Hà Nội khoác lên mình chiếc áo mới – trầm tĩnh, thanh lịch, mà vẫn đầy quyến rũ.
Thu Hà Nội có hương cốm mới – thứ quà tinh tế và đặc trưng bậc nhất của đất Tràng An. Những gánh hàng rong chở cốm làng Vòng gói trong lá sen xanh, lặng lẽ đi qua các phố nhỏ, để lại trong gió mùi thơm ngọt ngào, khiến ai đi xa cũng phải nhớ nhung, bồi hồi.
Mùa thu cũng là mùa của hoa sữa, thứ hương nồng nàn len lỏi trong từng góc phố, từng con ngõ nhỏ, khiến Hà Nội vào thu như một miền ký ức. Có người yêu hương hoa sữa vì nó gợi nhớ những buổi tan trường, những chiều lặng lẽ đi bộ cùng ai đó trên phố Nguyễn Du, Quang Trung. Có người lại thấy mùi hương ấy quá nồng, quá da diết – như tình cảm của Hà Nội vậy: không phô trương nhưng sâu sắc, khó quên.
Những buổi sáng thu, Hà Nội thức giấc trong làn sương nhẹ. Hồ Gươm phẳng lặng như gương, mặt hồ loang nắng vàng, và cây lộc vừng bên bờ rụng lá đỏ như trải thảm. Người già tập thể dục, học sinh cắp sách đến trường, những hàng rong bày bánh rán, bánh giò nóng hổi – tạo nên nhịp sống yên bình đến lạ. Mọi thứ chậm rãi hơn, dịu dàng hơn, như thể Hà Nội đang thì thầm với thời gian.
Mùa thu Hà Nội còn là mùa của cảm xúc – mùa của những cuộc gặp gỡ tình cờ và cả những chia ly không hẹn trước. Có điều gì đó rất đỗi mong manh trong tiết thu – khiến người ta dễ xao lòng, dễ nhớ, dễ thương hơn.
Với nhiều người, mùa thu là lúc Hà Nội đẹp nhất trong năm. Không cần rực rỡ, không cần náo nhiệt, thu Hà Nội đẹp bởi sự giản dị, bởi cách nó chạm nhẹ vào lòng người mà lưu lại dư âm rất lâu.